Thành phố Savannah, quận Chatham – Thành phố của công viên và lịch sử
Savannah là thành phố lớn và quận lỵ của Quận Chatham, tại tiểu bang Georgia. Được thành lập năm 1733, thành phố Savannah là thủ phủ của các tỉnh của Gruzia và vốn nhà nước đầu tiên của Georgia . Hiện nay Savannah là một trung tâm công nghiệp và một cảng biển Đại Tây Dương quan trọng.
Mỗi năm Savannah thu hút hàng triệu du khách, những người thưởng thức kiến trúc củ thành phố và các tòa nhà lịch sử: nơi sinh của Juliette Gordon Low (người sáng lập của Hội Nữ Hướng đạo Hoa Kỳ), Học viện Telfair Nghệ thuật và Khoa học , Đền Mickve Israel (các phần ba giáo đường Do Thái lâu đời nhất ở Mỹ), và Trung ương của Georgia (đứng lâu đời nhất Antebellum đường sắt sở tại Mỹ).
Vào đầu thập niên 1730s, một nhóm người Anh, trong đó có ngài James Oglethorpe lúc đó 37 tuổi, đến vùng đất Savannah để lập một thuộc địa gọi là Georgia để vinh danh vua George đệ nhị, và làm nơi trung chuyển tơ lụa, rượu vang sang Anh cũng như để ngầm chống lại thế lực Tây Ban Nha đang ngự trị và bành trướng ở vùng Florida kế cận.
1733, nhờ sự giúp đỡ của ông Tomochichi, thủ lãnh bộ lạc Creek sinh sống trong khu vực, 115 người đầu tiên đặt chân vào gây dựng thành phố Savannah – 1 trong những thành phố được hoàn tất đầu tiên. Một điều rất thú vị là Savannah sau đó được ngài William Bull và ngài Oglethorpe thiết kế và chia thành mạng lưới những quận hạt nhỏ – có cả thảy 24 công viên vuông vức đều nhau, cách nhau chỉ 1 con đường. Tiếc thay chỉ có 21 công viên được hoàn tất cho đến hôm nay. Nhìn trên bản đồ của thành phố các bạn hẳn sẽ thấy thú vị thế nào.
Những công viên có thể liệt kê ra như sau: công viên Lafayette, công viên Oglethorpe, công viên Wright, công viên Telfair, công viên Reynolds, công viên Johnson, công viên Columbia… Mỗi công viên đều có 1 tượng đài, một bảng lịch sử, những cây sồi to bao bọc rất dễ thương. Nhưng có lẽ tôi ấn tượng nhất với công viên Forsyth không những vì chiều rộng lớn 30-acre của nó mà còn vì thiết kế của nó trong rất giống kiểu của Pháp. Tìm hiểu lịch sử trên bảng gắn trong công viên thì tôi bất ngờ biết rằng bồn phun nước ở giữa được làm theo kiểu bồn nước 2 tầng tại quảng trường Place de la Concor, Pháp Quốc. Điểm đặc biệt nhất của công viên này là có 1 khu vực trồng hoa có hương dành cho những người khiếm thị đến và thưởng thức hoa vào các mùa… Bởi vì những điểm đặc biệt thế nên công viên Forsyth luôn luôn đón nhận lượng du khách lớn cũng như lượng cư dân đến tản bộ, tưởng ngoạn, chụp hình mỗi ngày.
Savannah History Museum (SHM)
Nằm ngay góc đường M.L.King Jr. và W. Liberty, đối diện với trạm TROLLEY, SHM mang dáng dấp rất cổ kính. Người ta đã lập bảo tàng ở đây từ nhà ga xe hỏa cũ. Bảmo tàng SHM trưng bày lịch sử 250 năm của Savannah một cách hệ thống và bắt mắt; những hình ảnh đầu máy xe hỏa cổ, những người lính trong bộ quân phục thời chiến cổ, mô hình tái hiện trận đánh lịch sử để giành độ lập cho Savannah. Khách tham quan được chụ hình nhưng tuyệt đối cấm dùng FLASH để hòng bảo vệ hiện vật trưng bày bền lâu.
Tượng đài “Cô gái vẫy khăn” nổi tiếng – The Waiving Girl
Ngay tại khu vực bờ sông Savannah xinh đẹp, một bức tượng đồng cô gái trong trang phục váy ngày xưa, hướng mặt ra biển và cầm chiếc khăn vẫy vẫy. Bức tượng này được làm bởi nghệ sĩ Felix de Weldon và được dựng lên bởi nhóm Altrusa Club of Savannah vào năm 1971. Theo lịch sử, tượng làm để tưởng nhớ cô gái Florence Martus khi trong suốt 44 năm ròng, cô vẫy khăn vào ban ngày, giơ cao đèn và ban đêm để đón tàu bè qua lại cảng Savannah. Có người nói rằng cô yêu một thủy thủ và cô tiễn Anh ra khơi và trông ngóng mỗi ngày mong Anh quay lại…
Tòa nhà Trao đổi Bông vải sợi – The Cotton Exchange Building
Tòa nhà được hoàn tất xây dựng vào năm 1887 trong thời kỳ hưng thịnh của thành phố Savannah về buôn bán bông vải sợi qua ngả đường biển. Đây là 1 trung tâm kiểm soát chính trong việc nhập và xuất khẩu bông vải lớn nhất vùng. Vào lúc bận rộn nhất, trung tâm đã đón nhận hơn 2 triệu cuộn bông trung chuyển qua ngả đường tàu biển này.
Ngôi nhà và bảo tàng viện của ngài Owens-Thomas
Nằm ở vị trí rất đẹp nhìn ra công viên Oglethorpe, ngôi nhà được thiết kế bởi nhà kiến trúc tài ba William Jay vào năm 1819. Đây là một biểu tượng cho kiến trúc Anh quốc cổ điển thời phục hưng (1811-1820). Ngôi nhà được xây dựng cho ngài Richard Richardson, Tổng giám Đốc chi nhánh Savannah trong hệ thống ngân hàng Mỹ. Sau đó vì thất bại trong làm ăn, ngôi nhà bị đem cầm cố và cuối cùng vào tay gia đình dòng họ Owens-Thomas sinh sống từ năm 1830 cho đến năm 1951. Trong nhà vẫn còn giữ được rất nhiều hiện vật cổ của gia đình; những vách tường điêu khắc, thảm lót, bàn ăn, tủ sách, trần nhà chạm trổ… đều được bảo quản rất kỹ và tuyệt đối cấm du khách viếng thăm không được chụp ảnh bên trong ngôi nhà. Có đến gần 20 nô lệ da đen làm việc cho gia đình Owens-Thomas lúc đó. Trên tường nhà bếp dưới tầng hầm vẫn còn sót lại 1 chiếc chuông lắc làm ai cũng thắc mắc. Cô hướng dẫn viên cười duyên dáng và giải thích rằng trên nhà có những sợi dây và chủ nhân chỉ cần rung chuông là những người nô lệ phải ba chân bốn cẳng lên trình báo ngay. Nghe người hướng dẫn tả công việc của những người nô lệ và thấy được tận mắt chỗ họ ở cũng như làm việc lúc đó thấy thương – tự dưng nhớ đến phim Nô tỳ Isaura ghê nơi!!!
Ngôi nhà thời thơ ấu của Juliette Gordon Low
Julliette G., người sáng lập ra tổ chức Nữ Hướng Đạo Sinh trên xứ Mỹ. Ngôi nhà được xây dựng từ năm 1818 đến 1821 và hiện tại là nhà của Hội Nữ Hướng Đạo Sinh quốc gia. Cô Julliette ngày xưa từng là một cô bé hiểu động, ngây thơ và chăm học. 1 căn bệnh hiểm nghèo đã bất ngờ cướp đi khả năm nghe của cô và sau đó cô phải rất khó khăn trong cuộc sống gia đình. Năn 1912 cô trở về từ Anh Quốc và thành lập ra Hội Nữ Hướng Đạo Sinh của Savannah cùng với người chị họ. Khi cô mất, người ta mai táng cô trong bộ quần áo đồng phục của Hội Nữ Hướng Đạo Sinh.
Leave a Reply